Mùa Xuân Luôn Ở Trong Tim Tôi

Mùa Xuân Luôn Ở Trong Tim Tôi (lời trung)

Soạn nhạc/phối khí: Minh Kha

Lời: Mai Liên

Thể hiện: Thu Hiền

1

Bước trên đường,cành dương liễu lả lơi theo gió

Cỏ xuân xanh mướt, hoa thơm như mật

Bạn hỏi tôi tại sao cười rạng rỡ

Tôi đã tìm được ý nghĩa nhân sinh

 

Pháp Luân Đại Pháp là chân lý

Cứu tôi từ vũng bùn đi lên

Thân tâm nhơ nhuốc được thanh tẩy

Bảo tôi không vui sướng làm sao được.

 

Bạn và tôi vì sao tới thế gian

Đắc Pháp hồi thiên là mục địa

Tôi phải truyền phúc âm này đi xa

Trợ sư cứu người có ý nghĩa nhất.

2.

Đừng lại vì mất đi mà khóc hận

Không ngại đông hè gió mưa lạnh lẽo

Nhân sinh đã không còn bốn mùa

Mùa xuân luôn ở trong tim tôi

 

Pháp Luân Đại Pháp là chân lý

Cứu tôi từ vũng bùn đi lên

Thân tâm nhơ nhuốc được thanh tẩy

Bảo tôi không vui sướng làm sao được.

 

Sư Phụ từ bi vĩ đại

Vĩnh viễn ở bên cạnh tôi

Nhân sinh đã không còn bốn mùa

Mùa xuân luôn ở trong tim tôi…!

Nguồn: https://www.zhengjian.org/node/279031

Hồng Trần Mộng Tỉnh

 

 

Hồng Trần Mộng Tỉnh

Nhạc và lời: Minh Kha

Thể hiện: Thu Hiền

Trần thế mấy ai thấu chăng là mộng ảo

Chìm đắm chốn mê kim tiền nơi quán trọ

Được mất thắng thua, cuốn theo danh lợi tình

Luân hồi đợi ngàn năm ngước nhìn hỏi trời cao?

Trời đất trong mênh mông, ” biết tìm đâu lối về”

Nơi hồng trần là cõi mê, tối tăm mịt mù

Ngàn sao lấp lánh kia, soi rọi ký ức ta

Tỉnh dậy trong cõi mê ta là ta

Thuở xa xưa khắc ghi, với bao lời nguyện thề

Hạ thế rồi lãng quên, sứ mệnh cùng Thánh duyên

Lầm lỡ bao tháng năm, cuốn ta trong “luân hồi”

Để rồi chợt nhận ra, tất cả là phù du “

Cùng nhau ta bước đi, giữ trọn Chân Nhẫn Thiện”

Cùng tìm lại thiên quốc xưa nơi vĩnh hằng

Ngàn sao lấp lánh kia, vẫy gọi ký ức ta

Tỉnh dậy trong cõi mê ta là ta!

Hồng Trần Mộng Tỉnh (thể hiện Tùng Lâm)

 

Hồng Trần Mộng Tỉnh

Nhạc và lời: Minh Kha

Thể hiện: Tùng Lâm

Trần thế mấy ai thấu chăng là mộng ảo

Chìm đắm chốn mê kim tiền nơi quán trọ

Được mất thắng thua, cuốn theo danh lợi tình

Luân hồi đợi ngàn năm ngước nhìn hỏi trời cao?

Trời đất trong mênh mông, ” biết tìm đâu lối về”

Nơi hồng trần là cõi mê, tối tăm mịt mù

Ngàn sao lấp lánh kia, soi rọi ký ức ta

Tỉnh dậy trong cõi mê ta là ta

Thuở xa xưa khắc ghi, với bao lời nguyện thề

Hạ thế rồi lãng quên, sứ mệnh cùng

Thánh duyên Lầm lỡ bao tháng năm, cuốn ta trong “luân hồi”

Để rồi chợt nhận ra, tất cả là phù du “

Cùng nhau ta bước đi, giữ trọn Chân Nhẫn Thiện” (lặp lại )

Cùng tìm lại thiên quốc xưa nơi vĩnh hằng

Ngàn sao lấp lánh kia, vẫy gọi ký ức ta

Tỉnh dậy trong cõi mê ta là ta…!